Căn nhà này đang xây. Và tương lai nơi này lại là một dãy chung cư mới. Nhưng có cái lạ là mặt tiền của ngôi nhà vẫn được giữ lại, -phải-, giữ lại từng cục gạch, ko sứt mẻ 1 viên nào. Bởi là vì ngôi nhà này được xây từ những năm đầu của thế kỹ 20. Cũng tức là nó từng là nhân chứng của bao thăng trầm của lịch sử, và nhất là nó đã từng trải qua đệ nhị thế chiến. và vì vậy nó cần được giữ lại. bên Pháp là vậy, họ muốn giữ lại để làm kỹ niệm, hay là muốn giữ lại cái đẹp của nền kiến trúc cũ xưa. Và dĩ nhiên, cái giá của sự bảo tồn này ko phải là nhỏ. Vì muốn bảo vệ nó người ta phải bỏ công nghiên cứu, xây dựng một hệ thống bợ đỡ như phía trước để khi phá sập ngôi nhà, thì mặt tiền nó vẫn còn giữ nguyên trạng.
Nói nhiều về căn nhà này vì mỗi khi nhìn thấy nó, mình lại nhớ đến bài viết Một ngôi nhà đang xây,… của bạn HanhNG. Bài viết bạn H có nói : người ta dùng cả đời người để đi xây một căn nhà. Phải…cả một đời người đấy…Và căn nhà mà bạn Mèo đang nói đến, chính là dư âm của một ngôi nhà đã xây xong. Bởi vì khi căn nhà đã xây xong, đời người cũng đặt dấu chấm hết. Kẻ kế vị ngôi nhà sẽ đi xây ngôi nhà của chính bản thân họ mong muốn. Và họ phá hủy căn nhà cũ đã xây xong. Tuy nhiên, nếu là 1 căn nhà đẹp, thì họ sẽ giữ lại một cái gì đó, còn không thì coi như nó chỉ còn lại vài hòn đá, những hạt bụi…làm nền móng cho một căn nhà mới…đang xây nên.
Thế nên chủ nhân của căn nhà cũ chắc cũng sẽ vui vì ít ra căn nhà vẫn còn một dáng dấp xưa phảng phất. Những gì xưa cũ ko thể tồn tại hay lạc hậu thì phá bỏ, còn những gì hữu ích thì cũng được giữ lại với thời gian.
Căn nhà – Đời người…khi hai người liên kết lại cùng chung tay xây một căn nhà, họ xây cả đời và liệu có xây xong ??? Nhưng khi họ ko còn thì con cháu họ dù là có ở trong ngôi nhà đó thì đám con cháu cũng thay cũng đổi, cũng xây hay phá đi một căn phòng, dựng thêm một gian bếp…để xây một căn nhà của chính họ…và căn nhà vẫn ở trong tình trạng…đang xây…
Và nếu đám con cháu kia ko thích, họ phá hủy tất cả…căn nhà cũ chỉ là một đống xà bần, một cái nền…cho một căn nhà mới…đang xây
Thế nhưng cũng có những sự liên kết ko bền vững, khi mà hai kẻ liên kết không thể cùng bắt tay xây chung một căn nhà : Căn nhà sẽ bị tháo dỡ…Có lẽ một phần căn nhà vẫn tồn tại, và người chủ mới…hai nói đúng hơn là những người chủ mới lại tiếp tục xây…
Vì vậy chúng ta dùng cả đời để xây một căn nhà…nhưng hãy tự nói với bản thân mình là căn nhà gần xây xong. Chúng ta hãy cố gắng hoàn thiện căn nhà cho thật đẹp, thật ấm. Bởi vì bản thân căn nhà sẽ ko bao giờ xây xong. Nó mọc lên, rồi sập xuống, nó biến mất, hay nó còn lại chút dư âm…thì trên mảnh đất đó căn nhà vẫn còn đang xây…
Cám ơn Mèo luôn viết tiếp câu chuyện thật hay! 😉
Một ngôi nhà mà luôn được gìn giữ, xây dựng và tu bổ qua nhiều thế hệ luôn luôn là ngôi nhà mơ ước của mọi gia đình, Mèo hỉ!
hihi…ko biết tự dưng sao lại viết…
bỗng dưng …muốn viết…
Cmt tiếp về cái chuyện xây dựng của Pháp. Phải nói là nể thật, phải gọi là “thần đèn của thời hiện đại”…hé..hé…(^__^)
tui cũng ngạc nhiên lắm…vì biết khu này sẽ bị phá hủy, nhưng sao đi ngang chỉ thấy người ta đóng đóng một cách tỉ mỉ, tui chửi họ …điên, vì nhà đó cũ quá, sửa làm sao được…rồi 1 tuần ko đi qua, cuối cùng thấy chì còn bức tường, phía sau trống toang hoác
Mà cũng hay thiệt à, không hiểu sao mà họ có thể giữ 1 tấm tường to như thế!?!…ak..ak…(^__^)
ờ…tui nhìn thấy quả cầu to dùng để đập tường còn treo lơ lửng…hình như họ đóng giàn, xong cắt tường rồi mới đập
Chậc chậc… sao mà đầy tâm trạng thế ko biết???
hihi…nhảm chút mà…tâm trạng đong đầy…nên chia bớt cho mọi người luôn…ko thôi nó tràn! 😀
Thế thì mong cho cái tâm trạng của bạn Mèo lúc nào cũng có cơ sắp tràn để mọi người được chia thường xuyên, 😉
thoai…lâu lâu thoai, chứ ko thì tui viết hoài lấy đâu ra cơm cho con ăn đây…hehheh
Đọc bài của em thấy hay quá, không biết nói thêm gì nữa. Ngoài ra chị thấy thực sự nể phục những nhà kiến trúc Pháp, họ biết gìn giữ và phát huy tinh hoa của họ thật. Nhin lại mình, thấy buồn cho những công trình, xây chỉ cần sau 5 hay 10 năm đã lại đập hết đi mà chẳng ai luyến tiếc vì nó cũng chẳng có gì để được lưu giữ 😦
khi em sang Paris, tận mắt nhìn, tận tay sờ vào những công trình xưa, cái lạnh, cái xù xì của những bức tường đã trải qua hàng trăm năm…thật sự mới thấy…ĐẸP
Em lần theo comment bên nhà chị Hạnh thì qua được bài viết hay này của chị. Những “bí kíp xây nhà” kiểu này em sẽ nhớ, đặng sau này còn tham khảo 😛
Thêm điều này nữa ~~> cách người Pháp tôn trọng những kiến trúc xưa cũ hay quá chị ơi, bây giờ em mới biết á!! 😀 Chả bù cho mấy cái công trình “có tuổi” ở VN mình: tiếng là được trùng tu/ chỉnh sửa/ xây dựng mà thấy nó không đồng bộ/ nham nhở gì đâu…
hi em!
cái nhà này hôm nay gần xây xong rồi!
chừng xong phần ngoại thất thì chị vác máy “đi thăm ” nó!