Đèn trung thu…của hôm qua

den-buom-buom

(image.net)

Ngày xửa ngày xưa, trong 1 con phố nhỏ, vài gia đình nhỏ, vài đứa trẻ nhỏ vẫn chơi đùa.

Một con bé, nó vừa gầy, vừa bé!

Một anh vừa cao, vừa to!

Chơi với nó và các em nhỏ thì không bao giờ nhường nhịn. Nó vẫn thường xuyên là bia đỡ đạn cho mấy trò dại dột của anh. Té đau, u đầu về méc …thế là anh bị ba mẹ mình đánh đòn.

Rồi trung thu năm đó, nó tung tăng cùng các bạn rước đèn, cái lồng đèn bươm bướm màu vàng thiệt là xinh xắn trong đêm rằm.

Ra tới đầu ngõ, cả đám con gái bị đám trẻ xóm kế bên quăng đá, đèn bươm bướm rách tươm.

Anh…lao ra đầu tiên, dùng cái đèn bằnh lon sữa bò của mình để chọi vào đám trẻ xóm bên. Nó nhìn theo bóng lưng anh…thì ra anh rất cao, anh là người “thủ hộ”

Trong xóm có một ông chú rất dữ, thường la hét và xua đuổi đám trẻ con chơi trước nhà. Ông ta tạt nước vào chúng, “nó” ướt nhẹp…”nó” khóc

Vài ngày sau, anh bị ba đánh đòn, cũng không rõ là vô tình hay cố ý, anh đã rãi đinh mà anh bẻ cong thành hình chữ z làm nổ lốp xe ông hàng xóm. “Nó” cười…anh là người “thủ hộ”.

Mỗi chiều, “nó” vẫn nhắc cái ghế đẩu ngồi trước hiên nhà, chờ anh xong việc sẽ dẫn cả đám đi chơi…Và cứ lẽo đẽo theo người ta như thế…

Ngày tháng trôi qua…và anh đi thật xa

Tuổi thơ của nó cũng dần qua. Con xóm nhỏ không còn xôn xao như trước. Chuyện trẻ thơ cũng như là cơn gió.

“Nó” không còn gầy gò, không còn khóc nhè, không còn nhỏ. Bước vào cuộc đời gặp không biết bao nhiêu chàng trai giỏi giang vừa lứa. Thế nhưng không hiểu tại sao “nó” vẫn tươi cười không ngoái lại. Bản thân “nó” cũng không hiểu tại sao mình vô tình đến thế. Chỉ cảm thấy những chàng trai đó…không thể “thủ hộ” cho mình.

Và một ngày anh đến trước mặt “nó”, nói rằng cuộc đời anh “cần có nó”. Nó đã không cần biết anh làm gì, anh giàu nghèo ra sao, “nó” chỉ nghe anh cần có nó

“Nó” đã buông tất cả lại sau lưng, buông tương lai, sự nghiệp, bạn bè và cả cha mẹ…vì anh cần “nó”!

Năm tháng qua đi, buồn có vui có, “nó” chỉ biết lao về phía trước. Có lúc quay đầu nhìn lại, hỏi mẹ nó rằng “mẹ có giận con không?”, mẹ nó chỉ cười…trả lời: “nước mắt chảy xuôi, sanh con gái cho người ta”.

Nắm tay trong cuộc đời cùng tiến cùng lui. Sự nghiệp thành hình thì “nó” lại lui về phía sau. “Nó” đã mệt mỏi và muốn tìm vòng tay che chở như ngày xưa. Dẫu rằng hôm nay bản thân“nó” cũng chẳng sợ gì trên thế gian này…nhưng “nó “ vẫn là “nó”

Vẫn nhỏ như ngày xưa, vẫn nhớ đèn trung thu của hôm qua.

Dẫu rằng con xóm nhỏ chỉ còn trong miền ký ức, xa thật xa…

mắm thái chay

Vật liệu :
– 1 củ cà rốt
– 1 củ cải muối
– 1 trái dưa leo
– 1 bịch đu đủ đông đá
– 1 bìa tàu hủ chiên (thay bằng mì căn tốt hơn)
– 1 nhánh tàu hủ ky khô
– ½ trái thơm
– 4 miếng chao nhỏ
– 2 muỗng thính gạo
– đường vàng
– muối
Cách làm
– cà rốt thái sợi
– dưa leo bỏ hột, thái mỏng cỡ 2mm
– đu đủ rã đông
– xốc muối 3 loại trên độ chừng 2 tiếng, xả sạch bằng nước lạnh, dùng khăn sạch vắt cho ráo nước. Sau đó phơi nắng cho heo héo. Nếu ko có nắng, có thể dùng lò sấy cho hơi héo, mình sấy chế độ quạt gió khoảng 65°C trong 15 phút. Nếu ko phơi, ko sấy cũng ko sao, nhưng nó hơi ướt và ko thể giữ lâu được. Cái này mình ko rõ, vì làm chừng 7-10 ngày là hết sạch còn đâu mà kiểm chứng.

mamthai1
.
– Củ cải mặn xả sạch, xắt sợi.
– Tàu hủ chỉ lấy phần vỏ chiên, phần thịt trắng mình bỏ …thay bằng mì căn thì tốt hơn, vì nó ko bị bở…nhưng mình thì lại ko mấy ưa mùi mì căn, thích tàu hủ chiên nên làm vầy ha !
– Tàu hủ ki ngâm mềm, vắt ráo, xắt sợi
– Phi thơm hành tây (bạn nào ăn chay ko ăn hành thì dùng boa rô (poireaux)), cho củ cải tào hủ, tào hủ ki vào xào cho thơm…

mamthai1,1

.

– Thơm xắt theo khía thơm, tức là cắt sợi, ôm theo trái thơm cho sợi khỏi bị đứt. Cho chừng 2 muỗng soupe đường vàng vào, thắng thơm tới khi thơm có màu caramel
mamthai2.

– Tán chao cho nhuyễn rồi trộn lẫn tất cả lại
mamthai3
mamthai4.

Và thành phẩm đây…ăn cùng cơm nóng hay cơm nguội gì cũng ngon hết… 😛
mamthai5
Có ai nhận ra sợi nơ trên hộp mắm hông ta??? Sợi nơ này hơi bị đặc biệt á???? 😛
mamthai6
mamthai7

Cháo thập cẩm

soupe1

Soupe…gạo…    ^_^
Hai đứa nhỏ vẫn hay dịch “nửa nạc, nửa mỡ” kiểu như vậy. Giống như bánh chưng thì tụi nó kêu “bánh pieds”, “bánh foot”…bó tay chưa?
Mình chả hảo món cháo gì mấy, có thì ăn, vậy thôi. Nhưng cảm đột xuất, làm biếng quá độ, nhưng phải ăn có dinh dưỡng chút rồi uống thuốc.

soupe2

Cũng may là nhà còn nước soupe và một ít thịt bằm, thịt vò viên hôm bữa nấu mì hoành thánh. Thường mình nấu nước soupe gà, nấu bằng xương gà, sau khi nêm nếm cho mặn mà, mình để qua đêm cho mỡ đóng váng, rồi vớt bỏ. Đôi khi nước soupe vẫn nấu nhiều chút, bỏ vô hộp, cất tủ lạnh dành ăn trong tuần. Có khi nấu nhiều, thì bỏ vô vĩ nước đá, đông lạnh, khi cần thì đem ra nấu rất nhanh, khỏi phải hầm xương.
Thèm ăn cháo với gừng cho ấm nên xả một lát cá hồi filet, cắt cube nấu chung, thành ra cháo cá thịt hằm bà lằn…   😀
Gừng xắt sợi, hành ngò, tiêu…bỏ vô nhiều nhiều, ăn cho đổ mồ hôi… 😀
Thêm 1 ly cam mật ong…rồi đi ngủ…      ^_^

bánh bột lọc “lộn xộn”

botloc1
Do có mấy viên nhân bị dư ra sau mẻ bánh ít trần, mà nhà thì hết bột nếp, lục lọi thì chỉ còn chút bột năng nên nhào bột năng với nước sôi (theo kiểu “lấy trùng” express), bột hơi nhão…mà nhà hết bột…gọi là hết sạch sành sanh do hai tháng ko đi chợ Tàu. Lò mò sao ra gói …bột mì…nên chơi luôn, lấy nó làm bột áo. Nói chung tỉ lệ bột năng:bột mì là 6:1. Bánh sau khi luộc chính ko được trong, nhưng bánh dai vừa, mềm mại, cả nhà tranh ăn, đắt kinh khủng. Bản thân mình ăn được 4 cái, còn 3 vị đại gia nhà mình, mỗi vị một dĩa như trong hình.
Lần kế tiếp mình chuẩn bị bột đầy đủ, làm đầy đủ các khâu để có món bánh bột lọc đúng…nhưng con và chồng ko thích vì bánh cứng, và dai… 😀
Túm lại: đó là do khẩu vị “quái” của nhà mình, nhưng cũng là 1 kinh nghiệm vì trẻ con nhà mình thích kiểu “bánh bột lộn xộn” vì nó mềm mại, dễ cắn, dễ nuốt…nên lần 3, 4, 5 chắc làm “bánh bột lọc lộn xộn” cho nhà này
Nếu muốn học làm bánh bột lọc đúng nghĩa thì theo link này http://www.youtube.com/watch?v=cZ4yrji3qiY

botloc3

botloc2

Xíu mại

Gọi vậy chứ ko biết phải không nữa, vì trong nhà hàng bên này trong thực đơn kêu là xíu mại
Thường thường bạn Mèo chạy vô chợ mua 1 bịch giá 15E cả trăm cái về ăn hoặc đãi tiệc. Nhưng lúc này “già cả, bệnh hoạn” 😀 không dám ăn nhiều mỡ nên đành tự làm. Vì đồ bán trong chợ trộn mỡ nhiều lắm, cắn vô là mỡ tươm ra, vì như vậy xíu mại mới béo.

Vật liệu:

  • 1 bịch lá hoành thánh loại tròn (loại vuông cũng được, nhưng mắc công phải cắt bỏ bớt phần rìa dư ra)
  • tôm 200gr, thịt 100gr: xay nhuyễn như xay chả
  • hành lá (lấy gốc trắng thôi)
  • tiêu, muối, đường (nêm theo goût)

Cách làm:

  • Do có tôm xay nên nhân sẽ rất dai, ko quết nhiều cũng ko sao.
  • nếu thích có thể trộn thêm măng xắt sợi hoặc hành tây xắt hạt lựu. Nếu dùng thịt nạc dăm thì ko thêm dầu ăn, nếu dùng thịt nạc thì thêm vào 2 muống cà phê dầu ăn.
  • Quan trọng nhất là làm sao tìm ra “cái khuôn”  😀  , ko thì dùng tay bắt cũng được. Mình tuy có khuôn nhưng viên xíu mại vẫn “méo” như thường     😀  . Nhưng thôi kệ, miễn là ngon và đỡ dầu mỡ là hết xẩy rồi

Nhìn mấy viên xíu mại cũng xinh xinh hén 😀 , nhưng khi hấp chín thì nó méo thành vầy nè 😀
Nhưng tốt gỗ hơn tốt nước sơn, chấm nó với tương ớt vẫn ngon tuyệt vời 😀